Đèn xanh

Den xanh

Đến ngã tư
Đèn đỏ
Mất gần 40 giây
Điện thoại rung, tin nhắn: “Chắc anh chưa hiểu vì sao em cố níu kéo anh H. Em coi anh như một người anh tin tưởng nên nói cho anh biết hết. Chúng em đã từng có một đứa con nhưng phải bỏ đi anh ạ. Giờ em không biết bấu víu vào đâu cả, em suy sụp rồi”
Tôi rùng mình, bần thần, mồ hôi lấm tấm chảy sau lưng.
Hai bạn trẻ từng sống cùng xóm trọ với tôi, có một năm sống cùng nhau như vợ chồng. Mới đây chuyển đi chỗ khác, rồi giải tán, ruồng bỏ và bị ruồng bỏ.
Đôi khi, để lớn lên, con người ta phải trải qua nỗi đau đớn lớn. Ai cũng có một thời trẻ dại cả, chưa hẳn là hư hỏng nhưng nhiều dại khờ, chưa hẳn là vô cảm nhưng thiếu trân trọng.
Tôi ngần ngại, không biết nhắn lại như thế nào cả. Chúng ta, ai cũng  sẽ mắc sai lầm, đó cũng chỉ là một chi tiết trong cuộc sống dài của mỗi người thôi. Đừng sửa chữa những chi tiết sai sót bằng một thái độ sai lầm.
Hết 40 giây
Đèn xanh
Tất cả mọi người đều phóng lên
Sẽ để lại những bần thần, những rung mình ở ngã rẽ kia. Những giọt mồ hôi lấm tấm chảy sau lưng cũng nhanh chóng khô đi.
Ngã rẽ, đèn đỏ, rồi đèn xanh!

Unknown

Nhà vuông cảm ơn các bạn đã theo dõi bài đăng!
Mọi vấn đề cần tư vấn, đóng góp ý kiến, xin gọi số 0936 80 12 16
    Blogger Comment
    Facebook Comment

1 nhận xét :